Gặp gỡ James từ Longmont, Colorado, Hoa Kỳ 🇺🇸

Gặp gỡ James từ Longmont, Colorado, Hoa Kỳ 🇺🇸.

“Tôi 32 tuổi và tôi tự trồng thực phẩm! Tôi trồng rau theo cách tự nhiên nhất có thể và mục tiêu chính của tôi là giành được độc lập khỏi hệ thống thực phẩm thông thường. Tôi không có bất kỳ kinh nghiệm làm nông nào đàng hoàng, mỗi năm là một cuộc trải nghiệm khổng lồ, tôi thất bại rất nhiều nhưng cũng thành công vô số, vì tôi đã học hỏi được nhiều thứ từ những thất bại của mình. Trên trang blog riêng, tôi muốn cho mọi người thấy mình đã tiến triển như thế nào, từ cái sân sau điển hình của một ngôi nhà đặc trưng ở Hoa Kỳ đầy cỏ dại đến cả một khu rừng trồng rau phát triển một cách mạnh mẽ, và cách làm thế nào để mọi người cũng có thể tạo ra một khu vườn tương tự mà không cần có kinh nghiệm gì hết! Năm nay, vườn rau đã cung cấp cho tôi lương thực suốt 3/4 năm và tôi còn để dành thêm được một ít từ vụ thu hoặch. Năm nay, hy vọng sẽ là năm đầu tiên trong nhiều năm mà tôi có thể nuôi sống bản thân quanh năm bằng các loại rau mà tôi tự trồng được!

Khi trưởng thành, tôi đã học cách thích ăn rau vì sự cần thiết hơn là muốn ăn. Năm 24 tuổi, tôi bị chẩn đoán mắc một chứng bệnh rất đau đớn và kỳ quặc, không thể chữa khỏi bằng thuốc men Tây y mà chỉ có thể theo phương pháp trị liệu. Một trong những điểm mấu chốt đã giúp tôi từ bước đầu đạt đến được với hiện tại là thực hiện ăn kiêng hoàn toàn 180 độ. Trước thời điểm đó, hai món thực phẩm chính của tôi là Pizza và Đường (tôi rất hảo nó).

Sau rất nhiều lời thúc giục từ cả bác sĩ và chuyên gia châm cứu, tôi đã chuyển sang chế độ ăn uống chủ yếu là rau củ, tôi tự học cách nấu ăn, và cho đến nay chưa hề cảm thấy hối tiếc! Trên con đường mà tôi đang đi, tôi ngày càng hiểu thêm về hệ thống lương thực ở Mỹ, nhãn mác hữu cơ, canh tác thông thường, canh tác hữu cơ, v.v. thế mà tôi ngày càng thất vọng vì sự thiếu minh bạch về nguồn gốc thực phẩm và cách thức chúng được trồng. Sau nhiều năm đặt câu hỏi và đọc sách, tôi quyết định rằng cách duy nhất để thực sự biết thực phẩm của bạn đến từ đâu và được trồng như thế nào là tự trồng lấy, và nếu có những thứ mà bạn không thể trồng thì hãy mua từ những người nông dân địa phương trong cộng đồng mà bạn biết, tin tưởng, trồng chúng theo cách bạn muốn! Vì vậy, tôi đã mua một ngôi nhà và biến sân sau thành một trang trại đô thị!

Miếng đất của tôi chỉ rộng một phần tư mẫu Anh (9.000 sq. Ft), ngôi nhà cũng nằm trên mảnh đất đó có sân trước trồng nhiều loài hoa dại! Tôi trồng tất cả mọi thứ. Khoai tây, tỏi (có khoảng 400 cây tỏi trong năm nay), hành tây, củ cải, rau diếp, rau bina, cải xoăn, cải thìa, dưa chuột, đậu, bầu bí mùa hè và mùa đông, dưa hấu, đậu Hà Lan, cà tím, đậu bắp, su hào, củ cải đường, cam, dưa đỏ, cải thìa, bông cải tatsoi, rau mù tạt mizuna, cà rốt, bắp cải, bông cải xanh, ớt, cải lông arugula, bí ngô, hàng ngàn bông hoa hướng dương, nghệ tây saffron (vâng, nó chính là loại gia vị đắt nhất thế giới), và có lẽ còn nhiều thứ nữa mà tôi quên chưa kể hết. Tôi chủ yếu chỉ trồng những thứ tôi thích ăn, hầu hết là các loại rau!

Tuy nhiên, tôi cũng trồng một vài thứ mà tôi không thích lắm chẳng hạn như cà chua, do là chăm sóc chúng rất thú vị và tôi còn có thể chế biến quả cà chua thành các món mà tôi thích như nước sốt ăn mì ống và salsa, hoặc cũng có thể tặng cho những người thích dùng nó! Mỗi năm, tôi thử và trải nghiệm một vài thứ mới mà tôi chưa bao giờ có và tôi không biết gì về nó. Bạn sẽ không biết mình có thích thứ gì đó hay không cho đến khi bạn thử và có rất nhiều thứ khác nhau để thử! Những món tôi trồng thành công trước đây là quả tầm bóp, rau mù tạt Mizuna và đậu tím Blauhilde Beans. Bạn nên trồng quả tầm bóp nếu có thể vì chúng là những viên kẹo của tự nhiên, nó rất tuyệt vời nên nếu bạn không trồng chúng thì quả là đáng tiếc !!! Món mới cho năm nay là đậu rồng (tôi vẫn chưa biết đây là cái gì) và atiso.

Thuận tự nhiên là hướng để đi. Tôi tự làm phân ủ để bón thêm vào đất. Tôi đang làm một số thí nghiệm ủ phân, tôi cần điều chỉnh quá trình này và phải tăng tốc một chút để có thể có thêm phân trộn bón cho đất với số lượng nhiều hơn trước.

Trường hợp cây lá bị rệp tấn công hoặc chúng đang phải tranh đấu để tồn tại, thì tôi sẽ cố gắng hết sức mình để bồi dưỡng cho cây bằng phân ủ và điều chỉnh việc tưới nước, nhưng cuối cùng thì vẫn sẽ là quyết định của mẹ thiên nhiên, nếu rệp không biến mất, tôi sẽ để tự nhiên xử lý. Mọi thứ đều có lý do, bao gồm cả sâu bọ, và tôi không muốn làm xáo trộn sự cân bằng tự nhiên của chính thiên nhiên. Tôi tận dụng mọi dịp như vậy như một cơ hội để học hỏi. Một trong những mục tiêu của tôi trong năm nay là đọc nhiều cuốn sách về sức khỏe của đất.

Vượt qua sự nghi ngờ bản thân và nỗi sợ thất bại là một thử thách lớn đối với tôi. Vào mỗi mùa đông, tôi lại nghĩ rằng, "Không biết liệu mình sẽ có những gì để trồng trọt trong năm nay." Tuy nhiên, mỗi năm qua đều tốt hơn năm trước, và bây giờ tôi chuẩn bị bước vào mùa trồng trọt thứ tư của mình. Tôi bắt đầu thực hiện tất cả những việc này mà hoàn toàn không có chút kiến thức, và bây giờ đây tôi đã hiểu biết nhiều hơn nhưng mỗi năm sự tự ti đó vẫn len lỏi trong đầu tôi bất chấp những thành công trước đó mà tôi đạt được. Tôi đã chấp nhận thất bại như một thực tế của cuộc sống, chấp nhận nó với vòng tay rộng mở, và khi bạn thất bại, hãy học từ nó càng nhiều càng tốt cho mai sau.

Lợi ích từ những gì tôi đang làm có thể kể ra cả một danh sách dài vô tận, nhưng nếu tôi phải tóm gọn nó lại thành một vài thứ tiêu biểu, điều đầu tiên sẽ là niềm vui sướng khi có rau ăn quanh năm, đồng thời giảm đáng kể chi phí mua rau củ quả, khiến bạn cảm thấy tuyệt vời.
Phần thưởng lớn thứ hai sẽ là nhìn thấy những người khác thích thú với khu vườn đô thị của tôi như thế nào, cả con người và động vật. Mỗi năm, nơi đây có nhiều động vật hoang dã hơn, bọn chúng dường như bị thu hút về phía trang trại này. Người ta dường như cũng thích thú hơn trước, tôi thích khoe với bạn bè hình ảnh khu vườn bước vào kỳ ngủ đông khi nó chẳng có gì phát triển cả, nhưng sau đó mùa hè đến, nó bừng tỉnh thành một khu rừng đầy rau. Thấy cách mọi người phản ứng với điều đó là một niềm vui vô giá.
Phần thưởng lớn thứ ba mà tôi có được chỉ đơn thuần là tận hưởng niềm vui với khu vườn và hòa mình vào nó! Tôi đối mặt với khá nhiều chứng trầm cảm và lo âu, nhưng tôi đã tạo ra một ốc đảo nhỏ của riêng mình, nơi tôi có thể thư giãn giữa bầy ong, lũ chim, đọc sách, ngồi thiền, tập khí công hoặc yoga, v.v. Đó là môi trường thư giãn lý tưởng tuyệt vời nhất, mà tôi thậm chí không phải lái xe đến bất cứ nơi đâu, chỉ cần đi bộ ra sau vườn!

Gần đây tôi đã gặp khá nhiều người muốn tự trồng rau nhưng họ tự thuyết phục rằng họ không thể làm được cho đến khi có bằng thạc sĩ về nông nghiệp, và họ phải biết mọi thứ cần biết về cách tự trồng trọt. Bạn không cần biết BẤT CỨ ĐIỀU GÌ để bắt đầu làm một vườn rau hoặc trang trại của riêng mình, chỉ cần lấy một vài hạt giống, gieo chúng xuống đất, tưới nước và chờ xem điều gì sẽ xảy ra! Điều cốt yếu nhất là nhận ra và chấp nhận rằng 1) bạn không biết gì cả 2) bạn sẽ thất bại, và điều đó không sao cả.

Nếu bạn nhận ra rằng bạn chẳng biết gì thì bạn sẽ thực sự quan sát được cách thực vật sinh trưởng khi chúng lớn lên và cách chúng phản ứng với những gì mà bạn hành xử với chúng, chẳng hạn như bạn sẽ nhận biết được dấu hiệu từ cây cỏ nếu tưới quá nhiều nước hoặc tưới thiếu nước . Bạn hãy ghim vào đầu ngay từ đầu, "Tôi sẽ thất bại, và điều đó không sao cả" đó là điều tốt nhất mà bạn có thể làm cho chính mình. Thất bại là một thực tế của cuộc sống, mọi người đều thất bại, những nhà phát minh giỏi nhất đã thất bại hàng trăm lần trước khi họ thành công. Hãy chấp nhận điều này và tận dụng tất cả thất bại như một cơ hội để học hỏi và mở rộng kiến thức cho tương lai. Đó là cách tốt nhất để xây dựng nền tảng kiến thức của bạn: thử nghiệm, thất bại, học hỏi, lặp lại. Bạn sẽ học mọi thứ nhanh hơn và nhiều hơn bất kỳ bằng thạc sĩ nào có thể dạy cho bạn! ”

------------------------------------------------------
Biên dịch: Thích Làm Vườn
Nguồn: Humans Who Grow Food (www.facebook.com/humanswhogrowfood/posts/1152530721760129)

#cauchuyennhavuon #thichlamvuon

nc_ohc=zSlDwHOngVYAX_wTprd&_nc_ht=scontent.fsgn2-3.jpg
nc_ohc=p3cvdHpFU-wAX9HcFl5&_nc_ht=scontent.fsgn2-3.jpg
nc_ohc=N_1sa2SvkXsAX8ZAMwS&_nc_ht=scontent.fsgn2-5.jpg
nc_ohc=smREuw1wrucAX-slKcX&_nc_ht=scontent.fsgn2-2.jpg
nc_ohc=Tup5tcr1LWgAX98ppk1&_nc_ht=scontent.fsgn2-6.jpg
nc_ohc=rYXbICnv_sQAX9oVBDa&_nc_ht=scontent.fsgn2-3.jpg
nc_ohc=xGpRiLlqBx4AX-bsLz_&_nc_ht=scontent.fsgn2-6.jpg
nc_ohc=D_v7JJvdzdQAX8CSJ2Q&_nc_ht=scontent.fsgn2-4.jpg
nc_ohc=uN_rO18L41UAX8VmOAw&_nc_ht=scontent.fsgn2-6.jpg
nc_ohc=PLWh548cYSgAX-48eba&_nc_ht=scontent.fsgn2-1.jpg
nc_ohc=rWHnhbnnNF8AX8d1oRZ&_nc_ht=scontent.fsgn2-5.jpg
nc_ohc=aNgpM0deIyQAX9KeoHF&_nc_ht=scontent.fsgn2-2.jpg
 

Back
Bên trên